top of page

Kỉ niệm đáng nhớ của bạn về Đà Lạt là gì?

  • Writer: Mẫn Nghi
    Mẫn Nghi
  • Sep 27, 2023
  • 4 min read


Mình đã ngồi rất lâu, lục lại trong mớ kí ức của mình về Đà Lạt, tìm xem kỉ niệm nào đáng nhớ để kể, để chia sẻ.


Mình đến Đà Lạt chắc cũng gần 10 lần rồi, nói nhiều không nhiều, ít cũng không ít. Mình nhớ mỗi lần đến Đà Lạt đều gắn với một giai đoạn nào đó trong cuộc sống, gắn liền với những người thân yêu trong cuộc đời mình. Một vài người giờ chỉ còn nằm trong mớ hồi ức cũ…


Mình không dám nói yêu Đà Lạt hay xem nơi này như là quê hương thứ 2 vì mình-từng-là đứa-rất-ghét-Đà-Lạt. Một vài chuyện không vui khiến mình có ác cảm và từng nói rằng sẽ không đến đây nữa.

Rồi cũng không biết từ khi nào, Đà Lạt trong suy nghĩ của mình dần trở nên đẹp hơn…. Mình dần dần không thể phủ nhận rằng trong những nơi mình có cơ hội đi qua, Đà Lạt là nơi thân thuộc với mình nhất. Có thể nói là nơi mình nghĩ đến đầu tiên khi muốn tìm chốn dừng chân nghỉ ngơi. Gán cho Đà Lạt nhiệm vụ “chữa lành” thì đầy tính trách nhiệm quá, bởi Đà Lạt có phải là người hay vật cụ thể có khả năng chữa bệnh đâu. Nhưng sự thật là Đà Lạt đã mang lại cho mình cảm giác đó, cảm giác bình yên có, vui vẻ có, hoài niệm có, rất nhiều cảm xúc khi nhớ về nơi này.


Viết tới đây rồi mình cũng chưa biết sẽ kể về kỉ niệm gì nữa, bởi có quá nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Mình nhớ nhiều lắm…

Nhớ Đà Lạt vì có những kỉ niệm của gia đình mình khi đủ 5 thành viên, dù khó khăn nhưng rất vui. Giờ tất cả chỉ còn là những hình ảnh trong cuốn album nọ.


Nhớ Đà Lạt với kỉ niệm cùng các bạn lớp Đại học, thời sinh viên với biết bao mộng mơ giờ mỗi người mỗi ngả.


Nhớ Đà Lạt với kỉ niệm nhập viện vì nhiễm trùng đường ruột, mình không nhớ bản thân lê lết về được tới nhà bằng cách nào nữa.

Nhớ Đà Lạt với chuyến đi cùng đại gia đình, ba thế hệ cùng nhau tạo nên nhiều kỉ niệm đẹp.


Và nhiều kỉ niệm khác nữa…


Nhưng nhớ nhất là chuyến đi vào năm 2021, giai đoạn bất ổn nhất của đời mình, thật sự rất rất tệ. Mình trải qua cú sốc mất người thân; trải qua thời gian dài ở nhà vì dịch, nhốt mình trong không gian nhỏ, ngộp thở vô cùng; mình thất tình, mối tình khiến mình đặt nhiều hi vọng nhưng kết thúc một cách hụt hẫng và đầy tổn thương. Mình của lúc đó chắc đầy sự tiêu cực và những vết thương. Một đứa luôn thành công trong mọi việc như mình chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày thức dậy, đón nhận nhiều điều tồi tệ đến vậy. Thật sự là cú sốc đầu đời. Để có thể đối diện với điều đó và gõ những dòng này mà không rơi nước mắt, mình đã phải mất một khoảng thời gian dài để vượt qua, chấp nhận sự thật và bước tiếp.


Mình nhớ chuyến đi đến Đà Lạt lần đó rất ngẫu hứng. Sáng có hẹn đi phỏng vấn nhưng mình không có động lực để đi, soạn vali và ngồi xe lên Đà Lạt. Mình đi một mình, ngồi khóc rất nhiều trên xe, bao nhiêu cảm xúc dồn nén không thể khóc được ở nhà, mình đã xả rất nhiều, mình khóc như chưa từng được khóc. Chuyến xe dài 7-8 tiếng ấy cứ thế mà trôi qua.


2 ngày 2 đêm, Đà Lạt khi ấy đã vỗ về trái tim của một đứa trẻ đang tổn thương là mình đây. Mình đi gặp người anh chưa có cơ hội gặp suốt 5-6 năm, mình dạo quanh bờ hồ, mình ăn uống, vui chơi, mình đã ngủ một giấc rất ngon… Và mình đã từ từ vượt qua được.

Giờ ngồi nghĩ lại thấy bản thân mình may mắn lắm vì không đơn độc thời gian đó, còn bạn bè, người thân bên cạnh. Mình biết ơn rất nhiều.

Trong bài viết này mình không kể nhiều về quá trình mình chữa lành vì đó là 1 câu chuyện dài, không thể 1 sớm 1 chiều đôi ba dòng nói hết được. Mình mong nếu bạn - người đang trải qua những khó khăn vất vả, đọc được bài viết này, hãy vững tin rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Chắc chắn là vậy 😊

À và mình nghĩ là kỉ niệm về Đà Lạt sẽ còn thật nhiều câu chuyện nữa trong tương lai. Mình mong chờ chuyến đi sắp tới và hi vọng sẽ có thể chia sẻ với mọi người nhiều hơn.

Đến đây cũng đã dài rồi, thôi cho mình xin khép lại bằng câu cảm ơn. Cảm ơn bạn - người đã đọc đến dòng cuối của bài viết này, cảm ơn Một ngôi nhà vì đã cho mình cơ hội để kể, để chia sẻ.

Comments


Subscribe to update my new posts

Thanks for submitting!

Copyright © 2023 by Man Nghi. Do not re-up.

bottom of page